Chào mừng đến với trang THƠ CON CÓC Chúc các bạn có giây phút vui vẻ!! Rất mong được sự đóng góp của các bạn!!^^
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ tình hay. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ tình hay. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Thơ hay: Nổi Lòng


Cứ mỗi dịp mùa xuân về gõ cửa
Con lại về thăm mộ của ông bà
Lòng khắc ghi lời dặn của mẹ cha:
Cây có cội, nước có nguồn, con nhớ lấy!


Quy luật cuộc đời mãi trường tồn như vậy
Cha mẹ sinh con, nuôi dưỡng rất khó khăn
Vì con mà phải nhịn mặc, nhịn ăn
Chỉ mơ ước con mình đủ no, đủ ấm


Thưở mới tập đi, mẹ dắt từng bước chậm
Cha cho con ăn học để làm người
Con chẳng dám quên đạo nghĩa ở đời
Nhưng vẫn thấy mình là đứa con bất hiếu


Đạo hiếu, nghĩa, nhân là những điều không thể thiếu
Con nợ cuộc đời từng bữa đói, bữa no
Nợ một hình hài cha mẹ ban cho
Nợ gia tộc tình thương như trời biển


Ông mất đi từ thưở còn kháng chiến
Bà qua đời, con chưa được sinh ra
Có ông bà, con mới có mẹ cha
Ân nghĩa ấy biết làm sao đền đáp!.

THANH VÂN 17h38' ngày 13/2/2015

Tag: thơ tình hay, thơ tình, thơ lãng mạn

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

Thơ hay: Khi yêu cô gái ngân hàng

TÂM SỰ CÔ GÁI NGÂN HÀNG:
Tác giả : HTIVNHI
Em về nhà khi nắng đã Vụt tắt
Phố đã giăng đèn, mây đen vần vũ
Em tạm dừng chân tìm nơi trú ngụ
Chắc giờ này anh chưa ngủ... đợi cơm...

Khi yêu cô gái ngân hàng
Nghiệp ngân hàng là thế không hơn
Sáng ăn tạm xôi ... giản đơn đến thế
Bữa cơm bên chồng đâu có dễ
Em biết anh buồn ... anh để trong tâm
Đã có lúc em nước mắt rơi thầm
Thấy người ta mâm cơm cà dưa mắm
Nhưng sum vầy bên nhau ... đông đủ lắm
Còn em....
Cơm vừa xong đã đến giờ đi ngủ
Chẳng kịp về tíu tít chuyện cơ quan
Chẳng thể dạy con như bao bà mẹ khác
Chẳng mấy khi vào bếp nấu bữa cơm ngon
Chẳng thể đỡ đần khi chồng con đau ốm
Một mình anh lầm lũi sớm hôm...
Em biết...
Nhiều người lắm lời mà dị nghị
Anh chồng này có vợ mà như không
Họ nói anh làm đàn ông mà chỉ biết rúc đầu vào bếp
Có một mụn con, vợ chẳng biết đón biết đưa
Mẹ già thì cày cuốc tới ban trưa
Chẳng bao giờ thấy dáng dâu hiền dâu thảo...
Nhưng anh vẫn vỗ mình tự bảo :
Đàn ông biết nấu ăn ngon là yêu vợ yêu con
Thú tôi thích chơi trốn tìm khi đưa con đi học
Còn hơn các anh ngồi trong vàng bọc
Chỉ biết chụng cốc, tung hô đàn ông đích thực
Em biết... Anh đã chạnh lòng!
...
Rồi mỗi năm thêm một tuổi mới
Con mình đã lớn... Em vẫn sớm hôm
Em thấy anh vẫn ngoảnh đầu khoe với người bên cạnh
VỢ TỚ LÀ CÔ GÁI NGÂN HÀNG ĐÓ ANH

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS