Chào mừng đến với trang THƠ CON CÓC Chúc các bạn có giây phút vui vẻ!! Rất mong được sự đóng góp của các bạn!!^^
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ vui. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ vui. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016

Thơ hay: Nổi Lòng


Cứ mỗi dịp mùa xuân về gõ cửa
Con lại về thăm mộ của ông bà
Lòng khắc ghi lời dặn của mẹ cha:
Cây có cội, nước có nguồn, con nhớ lấy!


Quy luật cuộc đời mãi trường tồn như vậy
Cha mẹ sinh con, nuôi dưỡng rất khó khăn
Vì con mà phải nhịn mặc, nhịn ăn
Chỉ mơ ước con mình đủ no, đủ ấm


Thưở mới tập đi, mẹ dắt từng bước chậm
Cha cho con ăn học để làm người
Con chẳng dám quên đạo nghĩa ở đời
Nhưng vẫn thấy mình là đứa con bất hiếu


Đạo hiếu, nghĩa, nhân là những điều không thể thiếu
Con nợ cuộc đời từng bữa đói, bữa no
Nợ một hình hài cha mẹ ban cho
Nợ gia tộc tình thương như trời biển


Ông mất đi từ thưở còn kháng chiến
Bà qua đời, con chưa được sinh ra
Có ông bà, con mới có mẹ cha
Ân nghĩa ấy biết làm sao đền đáp!.

THANH VÂN 17h38' ngày 13/2/2015

Tag: thơ tình hay, thơ tình, thơ lãng mạn

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

NHẮN ANH NGỌC...HOÀNG!


Nắng chi nắng lắm anh ơi!
Anh ngồi một chỗ làm trời... vui không?
Ngoài kia có mấy cánh đồng
Khô cằn nứt nẻ, đau lòng dân đen...


Giữa đời nhiều lắm bon chen
Anh đem nắng trút, ai khen được nào
Ước chi trời đổ mưa rào
Côn trùng nằm cạnh bờ ao được nhờ


Lòng nào anh nỡ thờ ơ
Em ngồi thơ thẩn đợi chờ cơn mưa
Nóng từ khuya sớm đến trưa
Mấy ngày chưa có giọt mưa ghé thềm


Anh ơi! ngày cũng như đêm
Em không chịu được, em tìm đến anh
Xin anh nhận chút lòng thành
Giận ai, xin hãy làm lành như xưa


Mấy ngày nắng nóng không mưa
Thân em còn phải cày bừa, anh ơi!
Người già cả, trẻ mồ côi
Sức đâu chịu được, đứng ngồi không yên


Ước gì em được làm tiên
Em ở bên cạnh tề thiên phép màu
Xin mưa trút nước ào ào
Thế gian mát mẻ, tuôn trào suối mơ.

THANH VÂN 

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

THƠ VUI - GHEN

Em cứ hẹn nhưng xin đừng đến nhá
Bởi nhà anh toàn vách lá nhà tranh
Sợ em ghen sẽ đốt cháy tan tành
Không còn chỗ để cho anh thơ thẩn



Nói thật lòng xin em đừng có giận
Không trả lời tại anh bận em ơi
Vườn nhà anh có lúc ghé đông người
Mạng chạy chậm nên trả lời không kịp

Cũng lắm hôm chẳng có ai để tiếp
Ngồi ngáp ruồi buồn chẳng biết làm sao
Vườn nhà em thơ dìu dặt ra vào
Anh không ghé em chờ lâu nên giận

Anh vô tình để lòng em vướng bận
Nổi cơn ghen em trút giận vào anh
Lời thơ buồn từ kiếp trước để dành
Tuôn ra hết khiến nhà anh ngập lối

Đừng giận mà em cho anh xin lỗi
Hãy vui lên cho thơ nối nhịp cầu
Cho vườn ươm tỏa hương sắc muôn màu
Cho tình thơ mãi mãi giàu cảm xúc

KompongCham 15/03/2015
Hùng Trần

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Những chiều quê cánh diều ngút gió
Những ước mơ vẫn còn dang dở
Với còn đường xanh mướt cỏ may

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Trưa nắng hè trốn ngủ đi chơi
Cánh đồng quê in dấu chân người
Lùa vịt qua mương làn da đen nhẻm
Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Những chiều nao đắp mương tát cá
Con đường quê trải vàng rơm rạ
Gió chiều hè, lá dứa gấp xoay xoay.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Pháo nổ pháo nang cười chưa dứt
Lúc chia phe cỏ gà, cỏ giựt
Tắm ao bèo bị đỉa bâu chân.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Ai viết nhạc sáo diều hay thế?
Chuyển xửa, chuyện xưa nghe bà kể
Chuyện cô Tấm hiền, chuyện Thạch Sanh.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Có đèn ống bơ, có con diều giấy
Có xâu muỗm nướng giòn béo ngậy
Những ngày mùa rá rổ mót khoai

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Vẫn con đường quê màu xanh mướt
Có bụi tre con trâu già vẫn buộc
Buổi trưa hè kẽo kẹt võng đưa.

Cho tôi trở về tuổi thơ tôi
Một tuổi thơ đã mãi xa rồi…

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

"Lừa tình"

Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
“Bọn chúng” lừa nên lỡ tình em
Người yêu ơi xin hãy nhìn xem
Anh đau khổ như vừa bị mổ.

Ngày qua ngày anh luôn bảo cố
Ngừng nhớ em nhưng có được đâu
Bao nhiêu lâu anh đã buồn rầu
Tóc ngả bạc, đôi môi thiếu nước.

Tình yêu mình trải bao xuôi ngược
Mẹ cha ngăn vẫn trụ tới bây giờ
Nhưng giờ đây em lại thờ ơ
Cho thương nhớ mọc mầm đau đớn.

Anh yêu em khi còn chớm nở
Hoa đầu mùa anh kịp dưỡng nuôi
Thế tại sao em lại buông xuôi
Để “đóng cọc” với thằng kia, mê muội.

Bây giờ lòng anh như sát muối
Nỗi đau nào lớn được hơn không?
Khi bây giờ em đá đít quẩy mông
Hất anh đi không ngần thương tiếc.

Bóng đêm tàn anh nằm đơn chiếc
Vẫn nhớ em cô gái nhỏ năm nào
Nhớ nỗi đau em đã cấu cào
Anh kết nạp hội FA đêm ấy.

Ôi cái duyên đợi hoài không thấy
Trước ngày đi em chúc anh rằng
Rồi có người phụ nữ trẻ măng
Dành cho anh độc riêng, duy nhất
Anh đợi mãi nó thành sự thật
Đến bây giờ vẫn đợi người ơi?
Ngẫm cả đời đến lúc “cạn hơi”
Anh mới biết chỉ là dối trá.
Anh khóc lóc thét gào gọi má
Ước chi nhỏ lại để bắt đền.
Theo Đỗ Huệ

Read Comments
  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS